Báo Người Lao Động dẫn thông tin từ gia đình PGS.TS Bùi Hiền cho biết, ông qua đời lúc 15h15 ngày 11/5 tại nhà riêng ở TP.Việt Trì (tỉnh Phú Thọ), hưởng thọ 90 tuổi.
Lễ viếng sẽ được tổ chức vào 13h ngày 12/5, lễ truy điệu và đưa tang được tổ chức vào 6h30 ngày 13/5. Ông sẽ được an táng tại quê nhà xã Vĩnh Chân (huyện Hạ Hòa, tỉnh Phú Thọ).
PGS.TS Bùi Hiền (sinh năm 1935) được Nhà nước cử đi học tiếng Nga tại Trung Quốc vào năm 1953. Sau khi tốt nghiệp, vào tháng 10/1955, ông trở về, được giao phụ trách ban tiếng Nga của Trường Ngoại ngữ mới thành lập ở Hà Nội.
Năm 1967, Trường Đại học Sư phạm ngoại ngữ Hà Nội (nay là Trường Đại học Ngoại ngữ, Đại học Quốc gia Hà Nội) thành lập, PGS.TS Bùi Hiền được giao phụ trách khoa tiếng Nga của trường này.

PGS.TS Bùi Hiền. Ảnh: Tiền Phong
Ông đã bảo vệ thành công luận án phó tiến sĩ (nay là tiến sĩ) ở Trường đại học Tổng hợp Quốc gia Moscow mang tên M.V. Lomonosov với kết quả xuất sắc vào năm 1973. Sau khi bảo vệ thành công luận án, ông trở về nước, tiếp tục công tác tại Trường đại học Sư phạm ngoại ngữ Hà Nội.
Vào năm 1974, ông được bổ nhiệm giữ chức vụ Phó Hiệu trưởng Trường đại học Sư phạm ngoại ngữ Hà Nội. Đến năm 1978, ông được điều chuyển về Bộ GD&ĐT Việt Nam phụ trách ngoại ngữ trong cải cách giáo dục.
Sau đó, ông được bổ nhiệm làm Phó Viện trưởng Viện Nội dung và Phương pháp dạy học phổ thông thuộc Viện Khoa học giáo dục Việt Nam. Ông giữ chức vụ này cho đến khi nghỉ hưu năm 1993.
Theo Tuổi Trẻ Online, sau khi nghỉ hưu, ông dành nhiều thời gian cho nghiên cứu cải tiến cách viết chữ Quốc ngữ. Ông công bố "Đề xuất phương án cải tiến chữ Quốc ngữ" lần đầu tiên trên một tờ báo về giáo dục năm 1995.
Tuy nhiên, phải tới năm 2017, khi ông đưa ra đề xuất của mình trong một hội thảo và được truyền thông rộng rãi, đề xuất của ông mới được biết đến nhiều, trở thành câu chuyện gây tranh cãi sôi nổi lúc bấy giờ mà hầu hết là phản đối đề xuất của ông.
Mặc dù PGS.TS Bùi Hiền nêu mục đích cải cách là để thống nhất và đơn giản hóa một phần về mặt chữ viết cho các văn bản; giúp người nước ngoài, người dân tộc thiểu số dễ tiếp cận với chữ viết tiếng Việt hơn nhưng đề xuất vấp phải sự giận dữ lẫn chê cười của dư luận.
Tuy nhiên, ông vẫn kiên định với đề xuất của mình. Một số nhà ngôn ngữ học dù không đánh giá cao tính ứng dụng trong nghiên cứu của ông nhưng bày tỏ ủng hộ tinh thần tự do học thuật, nghiên cứu khoa học.